Cao Sơn gần như tách biệt hẳn với thế giới bên ngoài bởi sự khó khăn, hiểm trở của núi non hùng vĩ. Ở độ cao khoảng 1.180 m so với mực nước biển, khu Cao Sơn được bao bọc bởi các dãy núi non trùng điệp, hiểm trở như Pòng Mứu, Pòng Pa Kha, Pòng Pa Có, Phà Hé… Nhưng chính sự bí ẩn, hoang sơ ấy lại thu hút đoàn thực tế tốt nghiệp của khoa Sư phạm Nghệ thuật, trường Đại học Văn hóa, Thể thao và Du Lịch Thanh Hóa tìm đến và trải nghiệm.
Đoàn chúng tôi gồm: Thạc sỹ Vi Minh Huy (trưởng đoàn), thạc sỹ Lê Thị Thanh (phó đoàn – trực tiếp hướng dẫn SV ghi chép, ký họa thực tế), thạc sỹ Trần Xuân Tý (Phó đoàn – phụ trách việc sinh hoạt tại bản và hướng dẫn SV ký họa), cùng toàn thể SV lớp SP Mỹ thuật LT K5 tới Cao Sơn theo kế hoạch của khoa Sư phạm Nghệ thuật. Hành trình “thượng sơn” lên bản Mười là thử thách hấp dẫn cho tất cả đoàn chúng tôi bởi chúng tôi là những người yêu cái đẹp nơi đây và có niềm đam mê khám phá thực sự thông qua các bài vẽ ký họa, các bức tranh phong cảnh mầu và các bức ảnh chụp thiên nhiên và cuộc sống tại nơi này.
Đoàn chúng tôi đến Cao Sơn bằng xe máy chạy từ thành phố Thanh Hóa băng qua những đoạn đường rừng có độ dốc cao dựng đứng và những khu rừng già âm u. Thế nhưng, khi đã đến được nơi, nhìn thấy bản làng dựa lưng vào núi, đắm chìm trong sắc thắm của những cây đào rừng và những loài hoa tím biêng biếc, những đóa trạng nguyên đỏ rực, chúng tôi bỗng chốc quên những khó khăn trên chặng đường chinh phục thiên nhiên hà khắc.
Qua trải nghiệm thực tế mỹ thuật nơi đây, chúng tôi nhận thấy bản Mười khá biệt lập với bên ngoài nên đến nay còn lưu giữ nhiều tập tục của người Thái cổ, nhà sàn còn giữ nguyên dấu ấn truyền thống, thể hiện rõ nét đặc thù chưa bị ảnh hưởng bởi những kiến trúc hiện đại từ bên ngoài pha tạp vào.
Đặc biệt, khí hậu nơi đây ôn hòa như Sapa thu nhỏ, sáng chúng tôi cùng nhau đi chụp cảnh sương sớm mù mịt trong hẻm núi, sương tan mây hiện ra hùng vĩ, mặt trời lên rực rỡ. Trưa chúng tôi đi vẽ phong cảnh khi mây tan, nắng đẹp, nhiệt độ trung bình ngày từ 18 – 22 độ C, tối nhiệt độ xuống rất thấp, sương lại bủa vây chúng tôi tạo nên nhiều cảm giác thú vị. Bên cạnh đó, chúng tôi không chỉ được thưởng thức vẻ đẹp của một vùng sơn cước thể hiện đậm nét qua những cánh ruộng bậc thang lúa chín, những bản làng nép mình dưới bóng cọ và sự thân thiện hiếu khách của gần một trăm hộ gia đình người Thái, người Mường sinh sống, mà còn được thưởng thức những món ăn dân tộc như cơm lam, nộm hoa chuối rừng, măng đắng, vịt Cổ Lũng, rượu ngô, lợn bản, xôi lá tím… và hòa mình vào cuộc sống giản dị, giàu nghĩa tình của con người vùng sơn cước.
Kết thúc chuyến thực tế sáng tác tranh phục vụ bài tốt nghiệp đã thành công rực rỡ với rất nhiều bài ký họa đẹp, nhiều bức phong cảnh mầu sinh động, cùng rất nhiều ảnh chụp tư liệu quý giá,…Tất cả sẽ là vốn sống, vốn đề tài là nguồn cảm hứng bất tận để chúng tôi sáng tạo ra tiếp các tác phẩm đẹp, gần gũi với nhân sinh.